Mệt mỏi trong sự nhiệt thành - Cursilitas Têrêsa Đinh Thị Kim Hằng - PT Melbourne

NHỮNG THÁCH ĐỐ CỦA SỨ MỆNH

 

Thầy sai anh em đi như chiên con vào giữa bầy sói" (c. 3). Chiên con trở nên

hình ảnh của người môn đệ, yếu đuối, không có khả năng chống cự khi gặp sự tấn công hung hãn. Chính Đức Giêsu cũng là Chiên Con được Thiên Chúa sai đi. Chính Ngài cũng "như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, Người chẳng hề mở miệng" (Is 53, 7). Người môn đệ được sai vào thế giới mãi mãi thấy mình mong manh, trước thế lực tưởng như không thể thắng nổi của sự dữ.

 


Nhưng người môn đệ lại không được trang bị nhiều: không túi tiền, không bao bị, không giầy dép, dù đó là những điều bình thường thiết yếu cho một cuộc hành trình. Chính vì thế họ buộc lòng phải cậy dựa vào người khác. Mà không phải ai cũng có lòng, ai cũng vui vẻ đón nhận. Như thế là chấp nhận nhưng bấp bênh, liên tục cậy dựa vào sự quan phòng của Thiên Chúa.

 

Họ cũng khiêm tốn chấp nhận bị từ chối, khi ơn bình an không được đón nhận, lời loan báo không được lắng nghe

 

Những lời dặn dò của Đức Giêsu ngày xưa, bây giờ vẫn còn giá trị Chúng ta vẫn tiếp tục được sai vào các thành phố hôm nay Có biết bao người cần được chữa lành về thân xác, tinh thần, với những thứ bệnh mới của thời đại được coi là văn minh. Có bao người cần được nghe một lời đem lại cho đời họ chút hy vọng

 

Người môn đệ hôm nay vẫn phải lại gần con người để chia sẻ cuộc sống như xưa các môn đệ xưa đã sống chung, ăn chung, và làm việc như một người thợ để phục vụ

 

Giáo Hội vẫn cần xin nhiều thợ hiền lành và can đảm để đến với thế giới

 

Giống như Đức Giê-su, Đấng chọn và sai chúng ta đi, chính khi chúng ta thi hành sứ mạng phục vụ cho sự sống, chúng ta đánh liều chính sự sống của mình: "Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói ». Chiên con, chứ không phải chiên mẹ hay chiên bố, ở giữa bầy sói, thì chắc chắn là « chết » | Bởi vì chính Đức Giê-su là « Chiên Con », như chúng ta tung hô nhiều lần trong Thánh Lễ: « Lạy Chiên   Thiên Chúa,

Đắng xóa tội trần gian...

 

Tuy nhiên, hình ảnh chiên và sói lại diễn tả cách tuyệt vời sự tương phản giữa sự hiền lành của Thiên Chúa và tính bạo lực của sự dữ. Giống như Đức Ki-tô, chúng ta được mời gọi chiến thắng bạo lực của sự dữ, không phải bằng bạo lực, nhưng bằng lời tạ ơn và ca tụng Thiên Chúa, bằng cách phó thác cho sự quan phòng của Thiên Chúa, bằng chính sự dịu hiền của Thiên Chúa

 

Ước ao phục vụ, có khả năng phục vụ và làm được cái gì đó cho người khác, Giáo Hội, đó là điều mọi người thao thức. Điều đó thật đáng vui, như kính nghiệm của các môn đệ cho thấy: Khi ấy nhóm Bảy Mươi Hai môn đệ hớn hở nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con (Lc 10,17) Tuy nhiên, Đức Giêsu mời gọi chúng ta hướng tới một niềm vui lớn hơn, đó là tên anh em đã được ghi trên trời": Anh em chớ mừng  vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời

 

Lời Đức Giêsu muốn nói rằng, các môn đệ của Ngài, xưa kia cũng như hôm nay, hiện diện trong cung lòng Thiên Chúa từ muôn thuở và mãi về sau cách nhưng không. Đây không chỉ là niềm vui lớn hơn, mà còn là nguồn hành động và làm cho hành động trở nên đích thực và đi đúng hướng. Hơn nữa, đó chính là lẽ sống, khi chúng ta không còn phục vụ được gì nữa, không còn sức lực nữa. Không chỉ sau này về gà, hay những lúc đau bệnh, nhưng ngay những lúc thất bại, bị coi thường, chê bỏ

 

Và con cũng xin chia sẻ cảm nghiệm đời sống ngày thứ tư của con. Như quý Cha, Sơ cùng mọi người đều biết. Con được gọi là "ăn ở không đi nhà thờ" vì lúc nào có thể được thì con chẳng bao giờ từ chối việc nhà Chúa nhưng thời gian  gần đây con bắt đầu thấy mệt mỏi vì sức khỏe và cũng cảm thấy mình là sói chứ không phải là chiên hay cừu mà Chúa sai đi nên đã tự ý xin rút lui khỏi một số công việc mà con đang tham gia. Ví dụ như con đang là Trưởng Liên nhóm Tôma Thiện bây giờ con cũng phải nhờ đến chú Dũng giúp con làm tiếp.


 

Mặc dù lòng nhiệt huyết với công việc con có đó nhưng đôi khi vì thời gian. Và có những công việc phải làm chung với nhiều người mà mỗi người đều có cái tôi quá lớn không thể chấp nhận nhau đâm ra con không còn niềm vui nhiều với công việc phục vụ. Dù vẫn biết và vẫn nhớ lời Chúa dạy nhưng bản tính con người vốn yếu đuối. Con nghĩ mình nghỉ cho người khác làm để đỡ gây tổn thương cho nhau nhưng sau khi nghĩ , không sinh hoat thi cảm thấy buồn và thấy thiếu một cái gì đó vi đi quen rồi..... đây đúng là một thách đố cho sứ mệnh Chúa trao cho con. Và con đang phải tự hỏi: Con phai đi tiếp hay dừng lại???? Và câu nói luôn thôi thúc trong con khi con làm việc lại : «Đừng hỏi Giáo hội đã làm gì cho bạn, nhưng hãy tự hỏi bạn đã làm gì cho Giáo hội. Hãy dùng hết năng lực, nhiệt tâm và sáng kiến của bạn cộng tác cho cộng đoàn, môi trường sống mỗi ngày một tốt hơn. Con xin cha va quý cô chú anh chị cầu nguyện cho con để con có thể tiếp tục sứ mệnh Chúa trao là phục vụ anh chị em xung quanh.

 

Cursillistas Têrêsa Đinh Thị Kim Hằng

Dominic Thang Vien

Sống ở giây phút hiện tại ý thức có Chúa ở cùng. Present with God inner peace

Previous Post Next Post

نموذج الاتصال